Chuyện của La con

Tại một vùng đồi nhỏ, có một bộ tộc Ngựa hoang sinh sống và định cư. Lâu dần, nơi đây phát triển thành phố xá, thành khu thị trấn nhỏ bình an và hạnh phúc. Muôn vật sống trong cộng đồng dân cư ấy đều rất đoàn kết và thương yêu nhau.

Trong thị trấn có gia đình của Bác Ngựa hoang. Bác có những đứa con khôi ngô tuấn tú. Các anh Ngựa Nâu, Ngựa Đen, Ngựa màu cà phê sữa đều mang trong mình dòng máu kiễu hãnh và tràn đầy nhiệt huyết. Các anh không chỉ là niềm tự hào mà gia đình bác Ngựa Hoang, mà còn là sự ngưỡng mộ của hàng xóm láng giềng. Ai cũng quý các anh.

Kế bên cạnh nhà bác Ngựa Hoang là nhà cô em bà con của bác. Cô ấy có đứa con gái bé nhỏ là La Con – đó là kết tinh của một mối tình thời thiếu nữ giữa cô và một chàng Lừa. Hằng ngày, La con hay chạy sang nhà bác Ngựa Hoang để vui chơi cùng các ông anh họ của mình. La khoái các anh của mình lắm. Phần các anh Ngựa Nâu, ngựa Đen và Ngựa Cà phê Sữa thì tỏ ra rất yêu quý cô em họ nhỏ nhắn của mình.

Đến năm, trường mở cửa trở lại khai giảng lớp mới. Các anh Ngựa con đến tuổi học lớp Một, cô em La con cũng đi học Mẫu Giáo. Mà sao khi người ta đi học, ai cũng thấy là mình quan trọng hẳn lên và lớn dữ lắm rồi. Các anh Ngựa từ ngày đi học, các anh có thêm nhiều bạn bè, nhiều chuyến đi chơi khắp nơi cùng bè bạn của mình. Các anh hay về kể cho cô em họ La con nghe những nơi các anh ghé qua. Anh Ngựa Đen nói hôm kia anh phóng cùng mấy người bạn băng băng qua cánh rừng, gặp một thác nước thật to, thật hùng vĩ, trông thích ơi là thích. Còn anh Ngựa Nâu thì bảo hôm kia anh cõng bạn Vẹt trên lưng, theo lời bạn ấy dẫn đường anh đến một bãi cát đẹp lắm, ở đó hen, có một cái hồ nước lớn lắm, quá chừng nước tràn vào. Hồ đấy gọi là gì La con biết không? – là “biển” ấy! Tuyệt lắm nghen! Đến anh Ngựa Cà phê Sữa thì lại nói, anh chẳng đi đâu cả, anh cả ngày trong thư viện đọc sách, toàn sách hay nghen. Sách kể về “Nàng Tiên Cá” nè, sách kể về thiên nhiên nè, nhiều tranh ảnh trong sách đẹp lắm. Em có biết nàng Tiên Cá ra làm sao không? Trong sách vẽ nàng có cái đuôi cá và đầu người với mái tóc dài đấy! Lạ chưa.

Tình cảm giữa anh em Ngựa – La ngày càng trở nên tốt đẹp hơn. Bọn trẻ thường quấn quýt bên nhau trò chuyện chơi đùa, chúng trao đổi đủ thứ chuyện về mọi sự vật hiện tượng mà hằng ngày nghe thấy, biết qua. Đôi khi, trong những chuyến đi chơi hay đi học, các anh Ngựa còn mua về nhà cho cô em La con khi thì mẩu bánh, khi thì cái kẹo và có khi là một con ốc họ nhặt ở biển về nữa.

Những ngày đi học, có nhiều bạn hay chê bai, chòng ghẹo La con. Người ta nói chớ La con là sự kết hợp kì cục, nói La đi chung với các anh Ngựa hổng có xứng chút nào, La con làm hoen ố hình ảnh kiêu hùng, mạnh mẽ của họ. Các bạn trong lớp, hay ăn hiếp La con lắm. Mà La con thì có cái tật hay mít ướt khóc nhè, mỗi lần bị bạn bè chê bai là La con cứ khóc ấm ức vậy đó. Dù gì người ta cũng là con gái chớ bộ

Có anh Ngựa Cà phê Sữa là hay để ý chăm sóc La con, vì anh thường ở trong trường, vào thư viện đọc sách, nên anh biết La con hay bị ức hiếp lắm. Mỗi bận La con bị bạn bè hay vô tình ai đó trêu chọc là anh Ngựa Cà phê Sữa bênh vực và che chở cho La con hết mực. La con khi ấy hay nép bên cạnh anh để được chở che. Thành ra, La con quý anh Ngựa Cà phê Sữa nhất. Ảnh cũng thương La con nhất.

Thời gian dần trôi, các anh ngựa cũng dần lớn lên. Các anh đã học xong cấp 1, cấp 2 rồi cấp 3… Học xong mỗi anh phải tìm cho mình một con đường đi khác nhau, tức là các anh học Đại học hoặc các anh đi làm để đỡ dần cho Bác Ngựa Hoang đang tuổi già sức yếu. Anh Ngựa Đen và anh Ngựa Nâu thì đi xa học tiếp để theo đuổi những ước mơ trai trẻ của mình, hai ảnh vốn thích bay nhảy mà. Anh Ngựa Cà phê Sữa thì khác, ảnh thôi hổng học nữa, ở nhà đi làm phụ bác Ngựa Hoang. Nói gì thì nói, ba thằng con trai, cũng phải có một thằng ở nhà gần gũi, chăm sóc, đỡ đần cha mình chớ. Còn La con, La con cũng đi học ở xa, tại ở thị trấn hổng có trường học mà La con muốn học mà.

Một ngày nọ, khi La con đi học về, check mail thì nhận được mail của đứa bạn. Trong mail, bạn báo tin rằng anh Ngựa Cà phê Sữa của La con trong lúc chạy đến chỗ làm việc đã bị sẩy chân, ngã nhào xuống một con dốc và giờ anh đang nằm bất tỉnh trong bệnh viện. Nghe tin ấy, La con buồn bã lắm, nhưng càng buồn hơn vì La con đang đi học xa nhà, không về được và không có cách nào về được. Bữa đó La con khóc quá chừng. Hằng ngày, La con mong cho thời gian qua nhanh, mau chóng đến kì nghỉ hè để về thăm anh Ngựa Cà phê Sữa của La.

Xem thêm: Bài học từ Hươu cao cổ

Kì nghỉ hè năm ấy vừa đến, La con đã một mạch chạy ngay đến nhà bác Ngựa Hoang để thăm anh Ngựa Cà phê Sữa. Bước vào nhà thấy anh đang quẩn quanh trong phòng, La con kêu khẽ một tiếng, anh Ngựa cà fê quay qua cười. Mà sao khi thấy anh cười, La con linh cảm có gì đó lạ lắm. Nụ cười mới xa lạ làm sao. Lát sau, La con nghe mọi người trong nhà kể mới biết, anh Ngựa Cà phê Sữa, sau lần bị té, khôi phục cũng nhanh, nhưng mà bị mất trí nhớ rồi, mất cả ý thức luôn. Vì cú chấn thương ấy ảnh hưởng đến não nên anh bây giờ ảnh cứ cười hoài à mà hổng nhớ, hổng biết gì hết. Bác sĩ Heo Rừng dặn rằng, phải chăm sóc anh chu đáo. Nghe như thế, La con thấy thương anh quá đi!

Bạn bè anh đến thăm ai cũng hỏi:

– Còn nhớ mình là ai không?

Mà anh thì chỉ cười – cười – cười và cười thôi. La con ghét nụ cười ấy lắm.

Bữa nọ, La con và vài người bạn đi chơi về, ghé thăm anh như mọi ngày. La con đặt giỏ hoa bên bàn, và hỏi anh Ngựa Cà phê Sữa câu hỏi ai cũng hay hỏi anh, La con muốn ngày nào cũng hỏi để nhắc anh nhớ La con.

– Còn nhớ La con không anh Cà phê?

– Em gái bé nhỏ của anh nè, nhớ không anh?

Bạn bè đứng nhìn mà xót xa gì đâu. Có đứa bạn bực quá, định thúc mạnh vào hông La con mà nói:

– Sao hỏi hoài hỏi mãi một câu vậy!

Đột nhiên, lúc đứa bạn định thúc La con một cái, mới vừa giơ cái cẳng của nó ra thôi, anh Ngựa Cà phê Sữa đã kéo La con qua bên cạnh mình như che chở. Lúc ấy, La con khóc.

Phải rồi, anh Cà phê của La con đâu có mất trí nhớ, đâu có mất ý thức đâu. Còn biết che chở và bảo vệ La con thì sao mất trí nhớ được. Đúng rồi, anh còn nhớ mà, chỉ là anh không nói được, tạm thời câu chữ trong đầu anh nó đang đi chơi đâu đó thôi mà. Bạn bè La con dẫn La con về nhà, ai cũng im lặng không nói khi nhìn cảnh ấy. Thật lạ lùng quá mà!

Tối ấy, La con khóc đến tận sáng. Cả đêm La con thương anh Cà phê Sữa của mình, La con cầu nguyện cho anh chóng khỏi, để còn chỉ cho La con những cuốn sách hay, dạy La con học, để ai có ăn hiếp La con thì ảnh còn che chở bảo vệ La con chớ.

Sau bữa đó, La con hứa sẽ năng qua nhà anh Ngựa Cà phê Sữa, thăm anh, giúp anh mau nhớ lai mọi chuyện hay ít nhất thì La con cũng muốn làm một cô em gái bé bỏng cho anh chở che dù rằng anh vẫn cứ cười những nụ cười mà La con rất ghét…

Danh mục: Viết lách

Nguồn: https://evan.com.vn/

Cùng chuyên mục

Đọc thêm

Hãy tin tưởng mọi người

Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

Anh bán vải

Một hôm có một anh bán vải đi ngang qua một kiểng chùa xiêu vẹo, hoang tàn. Anh ngồi than thở, cảm thấy có tội lớn đối với Phật Trời. Trong chùa có tên ác tăng rình nghe được. Hắn bàn tán với anh bán vải: Anh nên giúp của để tu bổ chùa...

Ông Nghè hoá cọp

Ngày x­ưa, ở một làng kia, có một thanh niên bố chết từ hồi hắn còn nhỏ và để lại cho hắn một gia sản khá lớn. Hắn dư­ của ăn học, th­ường nói với mọi ng­ười trong làng: “Thầy tôi khi xư­a làm một chức quan nhỏ; tôi nhất...

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc...

Vòng đá và cuộc sống

Truyện kể rằng, ngày đó trên một con đường làng, người ta bắt gặp một chiếc vòng bằng đá đang lăn đi một cách chậm rãi và mệt nhọc bởi chiếc vòng bị mẻ mất một miếng nhỏ. Nó bị bỏ quên nên quyết định đi tìm mảnh vở của...

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn...

Bước ngoặt

Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấy đã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước...

Hai bát mì bò

Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai...

Đồng hồ đo Km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi...

Bài viết mới

Hãy tin tưởng mọi người

0
Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

Anh bán vải