Thì em vẫn biết tình yêu là mong manh…

Em đã thấy nhiều câu chuyện về những kẻ yêu nhau. Đôi khi hài hước, đôi khi gàn dở, đôi khi ngưỡng mộ và cũng đôi khi không thể giải thích được.

Ừ thì yêu nhau, yêu băng băng qua cả 2 miền đất nước cách nhau mấy ngàn cây số. Những nụ hôn bay vào trong gió, những cái ôm siết chặt đầy tưởng tượng đến từ cái rét mùa đông, rồi mưa, rồi nắng, rồi sáng tinh tươm trên những cánh hoa, rồi những buổi chiều vàng lồng lộng gió, bất kì cảm xúc nào sinh ra từ thiên nhiên cũng làm họ nghĩ về nhau, nhớ về nhau… đến quay quắt…

Đó là một góc cạnh lãng mạn của tình yêu, và tình yêu thì không chỉ có thế. Công việc, học tập, thi cử… và những múi giờ khác nhau làm họ không thể tìm thấy nhau. Rồi thì bất an, nghi ngờ, lo lắng… choáng hết cả lí trí. Em không thể gặp được anh, em không thể ôm anh, em nhớ anh quá… em buồn và em xoay sở mọi cách để thoát khỏi tâm trạng này. Anh xa quá, anh không có thời gian để trò chuyện cùng em, anh muốn giúp em giải quyết rắc rối nhưng anh quá xa để làm được điều đó, anh không thể lo cho em như anh muốn… Làm sao đây…

Sẽ là bình thường nếu họ chia tay nhau, vì tình yêu thật sự là rất mong manh. Nhưng nếu sau cùng hết, ngày trở về họ lại là của nhau như chưa hề xa nhau thì hay quá anh nhỉ, rất đẹp, rất lãng mạn. Và dù chỉ là một phần trăm, một phần ngàn để xảy ra điều đó thì em vẫn mơ mộng, vẫn tin và cầu mong họ sẽ đủ bản lĩnh, đủ cảm thông để vượt qua.

Ừ thì yêu nhau, yêu từ thưở ngây ngô cho đến khi trưởng thành. Chắc chẳng ai hiểu anh như em hay chẳng ai yêu em như anh. Thời gian là mật ngọt và kỉ niệm chất đầy như hũ kẹo ngày xuân. Cười có, khóc có, giân hờn, yêu nhau, hụt hẫng, chán nản, say đắm, bình yên… gì gì cũng có hết. Mọi người ngưỡng mộ và chúc phúc, gia đình xem chuyện chúng nó ở cạnh nhau như là hiển nhiên. Hai kẻ yêu nhau cùng kề vai nhau trải nghiệm cuộc đời. Họ trưởng thành và tình yêu trưởng thành theo. Chông gai, khó khăn trước mặt là thử thách và là ước mơ.

Đó là một góc cạnh lãng mạn của tình yêu, và tình yêu thì không chỉ có thế. Những lúc đang chán nản nhau, những lúc chưa thông cảm được cho nhau. Một ai đó thu hút, một ai đó cá tính, một ai đó đến cạnh chúng ta và hoàn hảo. Làm sao để em không dao động, làm sao để anh không phân tâm? Làm sao để trong lúc chúng ta khó khăn, em không có suy nghĩ “người này sinh ra mới là dành cho mình, tình yêu thật sự của mình là đây”, anh không có suy nghĩ “tình yêu đến lúc hết là hết, níu giữ chỉ làm khổ nhau hơn, một là yêu, không thì hãy rời xa”. Làm sao giữ hai con tim đang hoang mang và lạc lối kiên định ở lại với nhau?

Sẽ là bình thường nếu họ chia tay nhau, vì tình yêu thật sự là rất mong manh. Họ đi rồi và sau những mới mẻ, hào nhoáng ban đầu, họ nhận ra họ yêu ai và yêu nhiều như thế nào. Họ có còn tư cách quay lại hay đủ bao dung để chấp nhận những sự thật đã xảy ra trong thời gian họ không ở cạnh nhau? Họ sẽ cố gắng đi tiếp và sống cho con đường thứ hai của mình vì họ biết không thể trở lại con đường đầu tiên được hay họ sẽ kết thúc tất cả, ôm ấp một chút hối hận và nuối tiếc cho việc thiếu tôn trọng những gì mình đã có, rồi ngày sau đó, họ lại tiếp tục lên đường đi tìm con đường thứ 3, thứ 4… cho đến khi bản thân thật sự thấy không thể rời xa… Quá khứ sẽ chỉ là quá khứ. Có mấy ai trên đời này thật sự lấy người mà họ yêu nhất?

Xem thêm: Khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em không?

Dù thế, em vẫn thích tưởng tượng về hai người yêu nhau như thế. Mỗi người đều đi một vòng trái đất, đều học được cách yêu thương và trân trọng tình yêu của mình. Sau một vòng trái đất đó, họ trở về cạnh nhau, bao dung và yêu thương nhau như đã từng. Đẹp quá phải không anh? Dù điều đó chỉ có thể xảy ra trong truyện, thì em vẫn thích mơ mộng như thế.

Ừ thì yêu nhau, ừ thì mọi người xung quanh em đều phải yêu thương cả. Ừ thì em thấy cặp nào cũng có rắc rối, cặp nào cũng có vấn đề. Ừ thì em cũng mong tất cả mọi người được hạnh phúc. Ừ thì em không thể phủ nhận được: tình yêu thật sự là rất mong manh. Rất dễ mất đi, rất dễ rời xa, rất khó giữ gìn, rất khó bền vững. Những lúc con người thật sự cảm thấy hạnh phúc thì chỉ là khoảnh khắc, là giây lát, không phải lúc nào cũng thấy thế, ngày nào, tháng nào cũng thấy hạnh phúc thế. Nhưng lại phải cố gắng cả đời, cố gắng nhiều lắm, chỉ để có được những cảm giác hạnh phúc trong khoảnh khắc đó.

Ừ thì biết tình yêu là mong manh. Nhưng sao đến giờ… em vẫn không thể quên anh… em vẫn không ngừng yêu anh…

Anh ơi, liệu chúng ta có thể làm được điều mà mọi người vẫn nghĩ là chỉ xảy ra trong truyện không?

Anh ơi, liệu chúng ta có thể trở về như em đã từng mơ không?

Danh mục: Viết lách

Nguồn: https://evan.com.vn/

Cùng chuyên mục

Đọc thêm

Hãy tin tưởng mọi người

Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

Anh bán vải

Một hôm có một anh bán vải đi ngang qua một kiểng chùa xiêu vẹo, hoang tàn. Anh ngồi than thở, cảm thấy có tội lớn đối với Phật Trời. Trong chùa có tên ác tăng rình nghe được. Hắn bàn tán với anh bán vải: Anh nên giúp của để tu bổ chùa...

Ông Nghè hoá cọp

Ngày x­ưa, ở một làng kia, có một thanh niên bố chết từ hồi hắn còn nhỏ và để lại cho hắn một gia sản khá lớn. Hắn dư­ của ăn học, th­ường nói với mọi ng­ười trong làng: “Thầy tôi khi xư­a làm một chức quan nhỏ; tôi nhất...

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc...

Vòng đá và cuộc sống

Truyện kể rằng, ngày đó trên một con đường làng, người ta bắt gặp một chiếc vòng bằng đá đang lăn đi một cách chậm rãi và mệt nhọc bởi chiếc vòng bị mẻ mất một miếng nhỏ. Nó bị bỏ quên nên quyết định đi tìm mảnh vở của...

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn...

Bước ngoặt

Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấy đã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước...

Hai bát mì bò

Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai...

Đồng hồ đo Km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi...

Bài viết mới

Hãy tin tưởng mọi người

0
Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

Anh bán vải