Tháng tư cho riêng con thôi

Ngay từ ngày đầu tiên của tháng tư, con đã treo ở status của mình trên Yahoo thật to : “ Tháng tư, có sinh nhật tớ đấy nhé!”

Con bạn thân gửi cho con cái icon có hình mặt cười ngặt nghẽo và bảo : “ Lêu lêu, lớn rồi mà vẫn vòi quà sinh nhật kìa”. Sao lại không vòi được nhỉ, vì cả năm con có mỗi một cái sinh nhật thôi mà. Không tận dụng để mà vòi vĩnh thì nó … phí đi mất. Thế là, tất cả những ngày còn lại của tháng tư, con đều để cái status đó, hoặc chỉ khác đi một tẹo thôi. Nói gì thì nói, tháng tư vẫn cứ là một tháng rất – đặc – biệt. Và hơn nữa, lại có một người luôn muốn nhắc nhở con về cái sự đặc biệt đó. Người ấy, chẳng ai khác ngoài mẹ.


Tháng tư, mẹ hay mua hoa loa kèn về cắm trong nhà. Loài hoa giản dị, đơn sơ thôi mà đáng yêu lắm. Con thích nhìn mẹ mỗi lần đi chợ về , có kèm theo một bó hoa loa kèn được bọc trong giấy báo. Mẹ chăm chú cắt đi những phần gốc thừa và cắm những cành hoa mạnh mẽ ấy vào chiếc bình thủy tinh trên kệ tủ. Màu xanh thẫm của cành hoa nổi bật giữa làn nước trong veo và chiếc bình thủy tinh cũng … trong veo. Ui, nhờ có cái bình hoa ấy mà đứa bạn nào của con đến nhà mình cũng khen là con có một bà mẹ yêu nghệ thuật. Con cũng thích nghe mẹ nhắn nhủ : “ Hoa loa kèn đấy con ạ . Bền và thơm lắm!” Công nhận là hoa này thơm thật. Đêm, con xuống phòng khách mà hương hoa thơm ngát đến mức con phải mở cửa cho hương thơm bay đi một ít cơ mà. Bố con bảo, hoa loa kèn còn gọi là hoa huệ tây, cũng thuộc họ hoa huệ nên mang những đặc tính của dòng hoa này là thơm về đêm và chơi được nhiều ngày. Thảo nào, mẹ toàn mua hoa huệ tây vào tháng tư. Ngày sinh nhật của con, dù khó khăn đến mấy thì mẹ cũng cố chuẩn bị bằng được một lọ hoa. Sự chuẩn bị đơn sơ ấy, tự nhiên, con lại thấy như là có gì đó chi chút, nâng niu, là quan tâm và gửi gắm nữa, nghe ấm lòng lắm.

Tháng tư, mẹ hay nấu cháo đỗ xanh — hạt sen cho cả nhà ăn. Đây là món mà cả bố và con đều thích. Món cháo không có dầu mỡ, vài hạt muối và được múc ra, ăn với đường. Mẹ bảo tháng tư đang giao mùa, không khí bắt đầu nóng bức, thời tiết lại thay đổi nữa nên người ta rất dễ ốm. Ăn cháo đỗ xanh — hạt sen cho dễ hấp thụ, lại mát ruột. Hình như việc nào mẹ làm, cũng có một lí do rất hợp lí, một sự lí giải đâu ra đấy. Có lẽ, mẹ không biết rằng, kể cả khi mẹ không giảng giải cho con về công dụng của loại cháo này thì con vẫn cứ ăn nhiệt tình. Vì đơn giản, chỉ cần nghĩ đến cảnh cả nhà mình ngồi quanh mâm cháo thơm lừng, mát dịu, cùng nhau xì xụp ăn những thìa cháo mà mẹ dành riêng cho mùa hè thì con đã thấy hân hoan lắm rồi.

Tháng tư, có một ngày mà con rất thích. Đó là sinh nhật của con. Ngày ấy, bạn bè đến nhà, người tặng hoa, người mang quà, có người đứa chẳng mang gì cả, chỉ muốn xực bánh gato thôi. Nhưng không vì thế mà con lại ghét chúng nó đâu, chúng nó là bạn của con mà. Cảm giác được ngồi giữa bạn bè thân thiết, thắp nến lên và thầm ước điều gì đó thật đáng nhớ. Những sinh nhật cứ thế mà đi qua, toàn là tiếng cười. Sinh nhật nào của con cũng thế, mẹ đều cố gắng ở nhà, bày biện các thứ và chỉ lặng lẽ nhìn chúng con chí chóe bên nhau. Nhìn nụ cười của mẹ kìa, thật là vui mà cứ long lanh ánh mắt. A, chắc là mẹ vui vì con gái mẹ đang lớn lên từng năm, từng tháng, từng ngày đấy mà.

Mẹ ơi, lại đang là tháng tư rồi đấy nhỉ? Nhà mình lại có loa kèn trắng, lũ bạn con đã bắt đầu nhấm nháy nhau nên mua quà gì cho tuổi mới của con. Tự dưng, con thấy yêu tháng tư đến thế. Gió, nắng xôn xao ngoài trời và cả mùi hương hoa thơm ngát trong căn phòng nhỏ, như muốn bảo con rằng tháng tư đã sang thật rồi đấy, tháng tư cho riêng con thôi.

Danh mục: Viết lách

Nguồn: https://evan.com.vn/

Cùng chuyên mục

Đọc thêm

Hãy tin tưởng mọi người

Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

Anh bán vải

Một hôm có một anh bán vải đi ngang qua một kiểng chùa xiêu vẹo, hoang tàn. Anh ngồi than thở, cảm thấy có tội lớn đối với Phật Trời. Trong chùa có tên ác tăng rình nghe được. Hắn bàn tán với anh bán vải: Anh nên giúp của để tu bổ chùa...

Ông Nghè hoá cọp

Ngày x­ưa, ở một làng kia, có một thanh niên bố chết từ hồi hắn còn nhỏ và để lại cho hắn một gia sản khá lớn. Hắn dư­ của ăn học, th­ường nói với mọi ng­ười trong làng: “Thầy tôi khi xư­a làm một chức quan nhỏ; tôi nhất...

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc...

Vòng đá và cuộc sống

Truyện kể rằng, ngày đó trên một con đường làng, người ta bắt gặp một chiếc vòng bằng đá đang lăn đi một cách chậm rãi và mệt nhọc bởi chiếc vòng bị mẻ mất một miếng nhỏ. Nó bị bỏ quên nên quyết định đi tìm mảnh vở của...

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn...

Bước ngoặt

Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấy đã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước...

Hai bát mì bò

Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai...

Đồng hồ đo Km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi...

Bài viết mới

Hãy tin tưởng mọi người

0
Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

Anh bán vải