Nhớ lắm ngày xưa ơi

Nhìn bọn trẻ con vui chơi, nô đùa mà kỷ niệm ngày xưa chợt ùa về trong tôi. Tôi như được sống lại những ngày của thời thơ ấu…

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…cứ mỗi lần đến ngày 1/6 là tôi và bọn trẻ trong xóm háo hức lắm vì ngày này là ngày quốc tế thiếu nhi, ngày của bọn tôi mà. Tôi và bọn trẻ cùng xóm được mời tham dự buổi tiệc trên nhà Bác trưởng tổ dân phố. Thật là vui khi bọn tôi được nô đùa, ca hát, vui chơi cùng nhau, được ăn bánh kẹo và đặc biệt lại có phần kẹo mang về nữa….thích thật đấy ^^

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…cái ngày tôi đi học mẫu giáo. Trường của tôi thì bé xíu lại chẳng có trò chơi nhiều. Cứ mỗi lần đi học về ngang qua cái trường Mầm Non Chư Sê, trường mang tên cả cái huyện của tôi mới oách chứ. Cái trường đó vip thật, bọn trẻ trong đó có bao nhiêu thứ để vui chơi, nào là đu quay, xích đu, cầu trượt, rồi lại bập bênh nữa,…bọn tôi nhìn cũng đã thấy thích rồi. Nhưng khổ là cái trường ấy vip đến nỗi không cho dân ngoại đạo xâm nhập. Vậy nên, một hôm nhân lúc trường vắng bóng thần dân, bọn tôi bày kế đột nhập vào trường….ôi, thật là vui khi được tha hồ vui chơi…Bỗng một tiếng còi vang lên, một đứa trong đám bạn kêu lên “chạy thôi!!!” , bọn tôi cùng nhau bỏ chạy thục mạng như bị ma đuổi. Ai ngờ Bác bảo vệ “dễ thương” ấy có đuổi bọn tôi đâu, nhưng sao nhìn mặt Bác ấy sát thủ dễ sợ. Bọn tôi lại rượt nhau chạy về nhà, tiếng cười giòn giã vang trên đường….thật là một ngày vui ^^

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…những ngày tôi luôn bám rít theo anh tôi chạy đi chơi cùng bọn con nít trong xóm. Trò nghịch ngợm, quậy phá nào tôi đều góp vui hết. Tôi thích nhất là trò bắn súng tre. Vì không biết làm sung nên tôi được ông anh trai tốt bụng làm cho một khẩu. Cái súng này ngộ ghê chỉ bằng ống tre nhỏ cắt 2 đầu, làm một cái nắp có cắm cây đũa vào sao cho vừa vặn, đạn thì làm bằng lá mì vò nhục rồi vo tròn nhét vào một đầu ống rồi lấy đầu nắp đẩy thật mạnh một phát và viên đạn sẽ bắn ra ngoài, nếu có trúng ai thì chỉ rát nhẹ chút thôi. Bọn tôi rủ nhau vào vườn cà phê đánh trận. Vào mùa này cà phê ra hoa trắng xóa nhìn rất đẹp và lại có mùi thơm nhẹ nữa, nếu bứt hoa và ngậm cái đầu gần cuống sẽ có vị ngọt ngọt lại rất ngon. Bọn tôi phân chia khu vực và lực lượng đều làm 2 phe, sau đó tập dượt và chiến đấu. Mồ hôi thì rơi nhễ nhại, ướt đẫm hai vai. Sau trận chiến đấu ko phân thắng bại, người ngợm bọn tôi bẩn như trâu cày ấy. Chiều tối về nhà bị mẹ “mắng yêu” một trận tả tơi.

Xem thêm: 5 phút và sự quan tâm

Tôi vẫn nhớ…ngày xưa ấy…còn rất nhiều trò vui nữa nào là bắn bi, bắn súng ná, súng nước, chơi bong bóng xà phòng, chơi hình, năm mười, cảnh sát bắt cướp,.. ôi nhiều lắm lắm; mà trò nào tôi cũng điểm danh đầy đủ cả. Rồi lại có lần cả bọn rủ nhau đi hái trộm mít cám ở xóm khác nữa. Cái vị chan chát cộng với muối ớt cay cay mà ko hiểu sao bọn tôi lại thích đến thế đến giờ tôi vẫn còn nhớ…

Giờ thì đã lớn lắm rồi nhưng tôi vẫn ước rằng có chiếc cỗ máy thời gian của Đôrêmon đưa tôi trở về với tuổi thơ….Nhớ, nhớ lắm…ngày xưa ơi!!

Danh mục: Viết lách

Nguồn: https://evan.com.vn/

Cùng chuyên mục

Đọc thêm

Hãy tin tưởng mọi người

Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

Anh bán vải

Một hôm có một anh bán vải đi ngang qua một kiểng chùa xiêu vẹo, hoang tàn. Anh ngồi than thở, cảm thấy có tội lớn đối với Phật Trời. Trong chùa có tên ác tăng rình nghe được. Hắn bàn tán với anh bán vải: Anh nên giúp của để tu bổ chùa...

Ông Nghè hoá cọp

Ngày x­ưa, ở một làng kia, có một thanh niên bố chết từ hồi hắn còn nhỏ và để lại cho hắn một gia sản khá lớn. Hắn dư­ của ăn học, th­ường nói với mọi ng­ười trong làng: “Thầy tôi khi xư­a làm một chức quan nhỏ; tôi nhất...

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc...

Vòng đá và cuộc sống

Truyện kể rằng, ngày đó trên một con đường làng, người ta bắt gặp một chiếc vòng bằng đá đang lăn đi một cách chậm rãi và mệt nhọc bởi chiếc vòng bị mẻ mất một miếng nhỏ. Nó bị bỏ quên nên quyết định đi tìm mảnh vở của...

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn...

Bước ngoặt

Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấy đã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước...

Hai bát mì bò

Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai...

Đồng hồ đo Km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi...

Bài viết mới

Hãy tin tưởng mọi người

0
Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

Anh bán vải