Kĩ thuật phân tích bình phương hoán vị trong Bất đẳng thức – VIF
Kĩ thuật phân tích bình phương hoán vị (Variance Inflation Factor - VIF) là một phương pháp được sử dụng để đánh giá mức độ tương quan giữa các biến độc lập trong mô hình hồi quy đa biến. VIF được sử dụng để kiểm tra sự đồng cấu giữa các biến độc lập, đánh giá sự ảnh hưởng của nhiễu đa cộng tuyến và giúp loại bỏ các biến không cần thiết khỏi mô hình.
Công thức tính VIF cho mỗi biến độc lập là:
VIF = 1 / (1 - R^2)
Trong đó, R^2 là hệ số xác định của mô hình hồi quy tuyến tính giữa biến độc lập đó và các biến độc lập còn lại. Nếu VIF của một biến độc lập lớn hơn 10, có nghĩa là biến đó đang bị đồng cấu với các biến khác và cần phải được xem xét lại.
Khi áp dụng kĩ thuật VIF, ta cần lưu ý các điểm sau:
1. Kiểm tra VIF cho tất cả các biến độc lập trong mô hình để loại bỏ các biến có VIF lớn hơn 10.
2. Loại bỏ các biến có VIF cao nhất một cách tuần tự cho đến khi tất cả các biến đều có VIF dưới ngưỡng cho phép.
3. Sau khi loại bỏ các biến không cần thiết, thực hiện lại mô hình hồi quy để kiểm tra hiệu suất của mô hình sau khi loại bỏ các biến đồng cấu.
Kĩ thuật phân tích bình phương hoán vị trong Bất đẳng thức – VIF là một công cụ hữu ích để cải thiện hiệu suất của mô hình hồi quy đa biến. Việc áp dụng kỹ thuật này sẽ giúp loại bỏ các biến không cần thiết, cải thiện độ chính xác của mô hình và giảm nguy cơ overfitting.