Email

Một cặp vợ chồng sinh sống ở Minneapolis quyết định đi đến Floria hưởng thụ những ngày cuối tuần để xua tan đi những ngày đông lạnh lẽo. Cả hai người đều bận bịu với công việc nên họ gặp khó khăn trong việc thu xếp lịch bay. Cuối cùng vì tình cảnh bắt buộc nên người chồng phải bay đi Floria vào ngày thứ Năm, trước người vợ một ngày. Khi đã hạ cánh và nhận phòng tại khách sạn xong xuôi, người chồng lập tức mở máy tính xách tay của mình ra và… gởi email báo cáo tình hình cho vợ mình biết. Do bất cẩn nên ông đã đánh thiếu một kí tự trên địa chỉ email của người vợ. Ông vẫn gởi ngon lành… mà hoàn toàn ko biết là ông đã đánh sai địa chỉ của vợ mình.

Và hậu quả là…

Ở Houston, một bà quá phụ vừa trở về từ đám ma của ông chồng. Chồng của bà là mục sư nhiều năm nên cái chết của ông được xem như là một cuộc trở về thiên đàng, làm người cõi trên. Người vợ sau khi về nhà thì kiểm tra hộp thư của mình vì bà mong đợi những lời hỏi thăm, an ủi từ dòng họ và bạn bè. Khi mở hộp thư ra thì bà xỉu một cái đùng. Người con trai của bà chạy vào phòng thì thấy bà mẹ nằm trên sàn nhà và trên màn hình là một cái email như sau:

Gởi: Vợ yêu dấu của anh.

Từ: Người chồng xa cách của em.

Tựa đề: Anh đến nơi rồi!

Anh vừa tới và đã vào khách sạn ở. Anh thấy mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, giờ chỉ chờ ngày mai em đến thôi. Anh mong sớm được gặp em. Hy vọng là chuyến đi của em cũng bình yên vô sự như của anh.

Tái bút : Công nhận ở dưới đây nóng ghê em hén!

***

Trương Thiết Đầu diễn gian tướng được mọi người ca ngợi là tuyệt vời. Viên quan huyện mới đến nhậm chức nghe lời đồn bèn cất công đi xem ông ta biểu diễn, đang xem thì viên quan huyện tức quá bỏ ra về, thăng đường lệnh cho sai dịch bắt Trương Thiết Đầu. Trương Thiết Đầu nghe lệnh gọi, thấy khác thường, một người diễn kịch thì có liên can gì tới ông quan huyện? Chợt Trương Thiết Đầu nghĩ tới lúc diễn, quan huyện ngồi dưới nghiến răng trợn mắt và hiểu ra đó là vì việc diễn kịch. Trương Thiết Đầu không thay trang phục, liền theo sai dịch lên công đường, ngạo nghễ đứng giữa công đường.

Quan huyện thấy vậy đập thanh gỗ xuống bàn quát: “Tên gian tặc kia, thấy bản quan sao không quỳ xuống?”
Trương Thiết Đầu cười khẩy: “Người là viên quan huyện thấp phẩm bé riu, còn ta đây đường đường là quan nhất phẩm có lý do gì phải quỳ trước ngươi!”

Viên quan huyện tức quá quát: “Ngươi giả nhất phẩm còn dám nghênh ngang ở đây hử!”
Trương Thiết Đầu cười đáp: “Đã biết tôi là giả, thì hà tất đại nhân phải tức giận thật?”
Viên quan huyện định thần, “Ừ phải! Nó là giả, sao ta lại tức nó nhỉ?” Rồi quan huyện cười: “Ông thật là tuyệt vời!”

***

Ở Iceland có một nhà tù cho phép tù nhân ra ngoài làm việc không có lính gác. Ban ngày họ làm việc ở những trang trại gần nhà tù, buổi tối về ăn cơm và ngủ. Trước khi đi họ phải hứa là sẽ quay về khi trời tối. Nếu ai không hứa thì không được ra đi làm.

Một hôm, có một tù nhân được gia đình chủ trang trại mà anh đang làm việc mời ăn cơm tối cho nên anh trở về rất muộn. Anh phải gõ cửa dăm bảy lần người gác mới ra mở cửa cho anh vào.

Người gác không thích bị làm phiền vào giờ này cho nên anh ta gắt gỏng: ” Lần sau mà anh về muộn như thế này nữa thì tôi sẽ không cho anh vào nghe chưa?”.

***

Một bệnh nhân người Gabrôvô bị bệnh nặng vô phương cứu chữa, được bệnh viện trả về thành phố quê hương. Những người cùng đi chuyến tàu đều nhận thấy bệnh tình của anh rất trầm trọng. Nhưng anh ta vẫn nhất định chỉ mua vé tàu từng chặng ở mỗi ga để đi tiếp đến ga sau. Có người thấy vậy hỏi:

– Sao anh không mua vé về thẳng tới Gabrôvô?

– Thế nếu chẳng may tôi chết ở dọc đường thì vé ở đoạn đường còn lại đến Gabrôvô vứt đi à! – anh ta lí sự.

Cùng chuyên mục

Đọc thêm

Hãy tin tưởng mọi người

Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

Anh bán vải

Một hôm có một anh bán vải đi ngang qua một kiểng chùa xiêu vẹo, hoang tàn. Anh ngồi than thở, cảm thấy có tội lớn đối với Phật Trời. Trong chùa có tên ác tăng rình nghe được. Hắn bàn tán với anh bán vải: Anh nên giúp của để tu bổ chùa...

Ông Nghè hoá cọp

Ngày x­ưa, ở một làng kia, có một thanh niên bố chết từ hồi hắn còn nhỏ và để lại cho hắn một gia sản khá lớn. Hắn dư­ của ăn học, th­ường nói với mọi ng­ười trong làng: “Thầy tôi khi xư­a làm một chức quan nhỏ; tôi nhất...

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc...

Vòng đá và cuộc sống

Truyện kể rằng, ngày đó trên một con đường làng, người ta bắt gặp một chiếc vòng bằng đá đang lăn đi một cách chậm rãi và mệt nhọc bởi chiếc vòng bị mẻ mất một miếng nhỏ. Nó bị bỏ quên nên quyết định đi tìm mảnh vở của...

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn...

Bước ngoặt

Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấy đã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước...

Hai bát mì bò

Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai...

Đồng hồ đo Km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi...

Bài viết mới

Hãy tin tưởng mọi người

0
Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

Anh bán vải