Một hôm, Cóc gặp Voi, đánh đố Voi rằng:
– Tôi với anh, hai ta thử tài nhau xem nào.
Voi mắng:
– Thi cái cóc gì mày, chớ nói mà dơ tai.
Cóc bảo:
– Anh đừng cậy anh to mà khinh tôi… Này bây giờ trời đang nắng, tôi thách anh kêu sao cho trời đổ mưa xuống nào.
Voi nói:
– Trời cao xa, làm gì được!… Thôi đừng nói láo..
Cóc lên giọng:
– Ừ, thì để tôi làm anh xem.
Rồi Cóc chép miệng, nghiến răng kèn kẹt.
Một chốc, quả nhiên có trận mưa rào.
Voi thấy vậy, nghĩ bụng rằng:
– Rõ thật, “Voi to không bằng tiếng Cóc”
Rồi Voi thẹn, chịu thua Cóc mà lủi mất.