Chiếc mũ thần kỳ

Ngày xưa, có một người lái buôn trẻ thường hay đi xa và cứ mỗi lần ra thành phố bằng xe thổ mộ là anh trả hẳn tiền vé cả đi lẫn về. Anh khâu hình vẽ và chữ ký của mình vào bên trong mũ rồi khi đi xe lượt về, anh chỉ nhấc cái mũ ra, chìa về phía trong cho người đánh xe thấy, thế là anh khỏi phải mua vé.

Một lần, anh đã gặp ông chủ trang trại giàu có nhưng nghiệt ngã và tham lam. Người lái buôn đã phải giữ một kỉ niệm không lấy gì làm hay ho do bị lão lừa bịp khi anh mua ngũ cốc của lão trong năm vừa rồi. Từ đó, người lái buôn cứ chờ có dịp là chơi xỏ lại tên chủ trại. Tên chủ trại đã không quên để ý và thấy rằng cứ mỗi lần trả tiền xe thì người lái buôn chỉ lật cái mũ của mình ra mà không phải lấy tiền ra trả. Ngay lúc đó, tên chủ trại liếc trộm vào chiếc mũ của người lái buôn, cuối cùng không giữ được trí tò mò lão đã hỏi anh chàng lái buôn trẻ:

– Xin thứ lỗi cho tôi, anh có thể cho tôi biết được là vì sao anh không trả tiền vé không?

Người lái buôn tươi cười, bình thản trả lời:

– Tất nhiên, ông xem, chính nhờ cái mũ thần kì mà tôi có đây. Chỉ cần nhấc nó lên là không phải trả tiền vé tiền viếc gì cả!

Nghe thế, lão keo kiệt kia hoàn toàn bị cuốn hút, lão thì thào với người lái buôn:

– Chốc nữa, chúng ta lại đến một chặng hành trình mới, anh có thể làm ơn cho tôi mượn chiếc mũ của anh để tôi có thể kiểm tra khả năng đó được không?

– Sao lại không, người lái buôn trả lời, ông cứ giơ cái mũ của tôi ra và yên trí là khỏi phải trả tiền. Nhưng nhứ thế ông phải trả tiền chỗ ngồi thay tôi.

Tên chủ trại chấp nhận lời đề nghị và khi đến chặng đường mới, lão nhấc mũ mà không phải trả tiền nhưng phải mua vé cho người lái buôn. Lòng tham của lão bắt đầu nổi lên, thế là lão tìm cách thuyết phục người buôn bán chiếc mũ cho lão. Người lái buôn đồng ý với giá hai trăm đuy-ca nhưng người chủ trại mặc cả mãi, cuối cùng thì họ thống nhất giá một trăm đuy-ca và kẻ keo kiệt phải trả tiền ngay lập tức. Người lái buôn nhét tiền vào túi, giao mũ cho tên chủ trại rồi xuống xe.

Tên chủ trại tiếp tục chuyến hành trình đến chặng sau. Người đánh xe lại len giữa các khách để lấy tiền vé. Lão bần tiện giơ mũ ra, nhưng người đánh xe cười và nói với lão:

– Thưa ngài, tôi biết cái mũ này lắm, nhưng chủ của nó chỉ trả tiền xe cho đến hết chặng đường mà ông ấy xuống. Vì ngài đi xa hơn nên phải mua vé bổ sung từ đây trở đi.

– Nhưng bây giờ cái mũ đã thuộc về tôi cơ mà!

Tên chủ trại kì kèo và phản đối, nhưng người đánh xe vẫn bình tĩnh đáp:

– Có thể là như vậy, nhưng thưa ngài, hoặc là ngài mua vé đi, hoặc là ngài xuống xe vậy!

Đã hơi muộn, tên chủ trại biết mình bị hố, để cho người lái buôn lừa, nên lão đành phải trả tiền vé. Ngày hôm sau, lão đến quan toà để kiện anh lái buôn. Quan toà bình tĩnh ngồi nghe, chờ cho người đàn ông tuôn ra hết những lời ác độc trong lúc giận dữ rồi mới lên tiếng:

– Người lái buôn đó có đến cách đây mấy phút, anh ta đã kể lại toàn bộ câu chuyện rồi giao cho tôi một trăm đồng đuy-ca để phân phát cho những người nghèo trong làng và đã tuyên bố trước một số người làm chứng rằng nếu ông vẫn đeo đẳng anh ta thì anh ta sẽ đòi ông phải trả lại cho anh ta những gì mà ông đã gian lận lừa dối khi bán lúa cho anh ta năm vừa rồi. Nếu ông muốn nghe theo một lời khuyên tốt của tôi thì hãy quên cái chuyện này đi. Ông nên trở về nhà mà đừng có hé răng cho ai biết một lời nào, nếu không ông sẽ làm trò cười cho thiên hạ.

Khi nghe nhắc lại chuyện lúa mì, tên chủ trại bỗng nhiên nhũn như chi chi, và nói rằng lão xin rút lời khiếu nại. 

Câu chuyện của tên chủ trại tham lam bị trả giá là như thế đó!

Cùng chuyên mục

Đọc thêm

Hãy tin tưởng mọi người

Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

9 cuốn sách khoa học hay và bổ ích bạn nên đọc!

Anh bán vải

Một hôm có một anh bán vải đi ngang qua một kiểng chùa xiêu vẹo, hoang tàn. Anh ngồi than thở, cảm thấy có tội lớn đối với Phật Trời. Trong chùa có tên ác tăng rình nghe được. Hắn bàn tán với anh bán vải: Anh nên giúp của để tu bổ chùa...

Ông Nghè hoá cọp

Ngày x­ưa, ở một làng kia, có một thanh niên bố chết từ hồi hắn còn nhỏ và để lại cho hắn một gia sản khá lớn. Hắn dư­ của ăn học, th­ường nói với mọi ng­ười trong làng: “Thầy tôi khi xư­a làm một chức quan nhỏ; tôi nhất...

Cong, nhưng đừng gãy

Một trong những hồi ức thân thương nhất của tôi khi còn thơ đó là đi dọc và ngồi xuống bên bờ sông. Nơi đó tôi được tận hưởng sự yên bình và tĩnh lặng, ngắm nhìn dòng nước lặng lờ trôi và tiếng những con chim hót và những chiếc...

Vòng đá và cuộc sống

Truyện kể rằng, ngày đó trên một con đường làng, người ta bắt gặp một chiếc vòng bằng đá đang lăn đi một cách chậm rãi và mệt nhọc bởi chiếc vòng bị mẻ mất một miếng nhỏ. Nó bị bỏ quên nên quyết định đi tìm mảnh vở của...

Một điều gì đó đặc biệt

“Tôi phải làm điều gì đặc biệt cho cô ấy. Sẽ không liệng đồ lung tung để vợ tôi khỏi cằn nhằn. Một việc gì đó khác thường, một điều gì đó mà bình thường tôi chưa làm cho vợ tôi”, hai hàng nước mắt tuôn rơi trên khuôn...

Bước ngoặt

Sau hai mươi lăm năm sống chung, cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi tan vỡ, và anh ấy đã dọn đi khỏi căn nhà nơi con gái của chúng tôi được sinh ra và lớn lên. Dù sao thì mọi chuyện cũng trở nên đơn giản hơn nhiều khi mà con gái tôi đã bước...

Hai bát mì bò

Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách rất đặc biệt, một người cha và một người con. Nói đặc biệt là bởi vì người cha bị mù. Người con trai đi bên cạnh cẩn mẫn dìu người cha. Cậu con trai...

Đồng hồ đo Km cuộc đời

Một số người nói cuộc đời là một đại lộ. Đó cũng là một ý hay để nhìn về cuộc đời. Tôi tưởng tượng tôi đang chạy trên con đường của cuộc đời tôi với vận tốc 60 dặm/giờ. Mỗi phút đi được một dặm. Ước chừng tôi...

Bài viết mới

Hãy tin tưởng mọi người

0
Có một phạm nhân trong thời gian cải tạo khi đang tu sửa lại đường đi, anh ta nhặt được 2 triệu đồng, anh ta không mảy may suy nghĩ liền mang số tiền này đến chỗ cảnh sát. Nhưng viên cảnh sát lại nói với anh bằng một giọng mỉa mai:...

Anh bán vải